Theo tài liệu phân chia khu vực, đối tượng tuyển sinh ĐH, CĐ năm 2013 của Bộ GD-ĐT, số lượng địa phương và thí sinh diện ưu tiên dài dằng dặc.
Gây tâm lý ỷ lại, thiếu động lực phấn đấu
Theo Quy chế tuyển sinh ĐH, CĐ hệ chính quy, thí sinh thuộc đối
tượng, khu vực ưu tiên cao nhất sẽ được cộng 3,5 điểm (nhóm ưu tiên 1
được 2 điểm và khu vực ưu tiên 1 được 1,5 điểm). Thêm quy định điểm sàn
cho thí sinh khu vực Tây Bắc, Tây nguyên và Tây Nam bộ thấp hơn 1 điểm
so với mặt bằng chung. Như vậy, với các trường lấy điểm chuẩn bằng điểm
sàn của Bộ GD-ĐT, ví dụ điểm sàn khối A là 13 điểm, thì thí sinh chỉ cần
đạt 9 điểm (trung bình mỗi môn hơn 3 điểm) là đậu ĐH.
Học sinh ngay tại TP.Đà Lạt hưởng ưu tiên khu vực 1 (mức cao nhất) cùng mức ưu tiên với các huyện xa xôi của tỉnh Lâm Đồng, là không hợp lý |
|
Toàn quốc có 21 tỉnh thuộc khu vực 1, gồm: Hà Giang, Cao Bằng, Lai
Châu, Lào Cai, Tuyên Quang, Lạng Sơn, Bắc Kạn, Hòa Bình, Yên Bái, Sơn
La, Kon Tum, Gia Lai, Đắk Lắk, Lâm Đồng, Bình Phước, Tây Ninh, Kiên
Giang, Bạc Liêu, Cà Mau, Điện Biên, Đắk Nông. Ngoài ra, 43 tỉnh còn lại
đều có xã/huyện thuộc khu vực 1. Ở các thành phố lớn cũng có rất nhiều
huyện, xã thuộc khu vực 1. Ví dụ, TP.Hà Nội có các huyện: Ba Vì (7 xã),
Quốc Oai (2 xã), Thạch Thất (3 xã); TP.HCM: toàn bộ huyện Cần Giờ;
TP.Hải Phòng: toàn bộ huyện Cát Bà, Bạch Long Vỹ, 7 xã của huyện Thủy
Nguyên; TP.Đà Nẵng: huyện đảo Hoàng Sa, 4 xã thuộc huyện Hòa Vang, 3 xã
thuộc thành phố.
Trong đó có những trường hợp bất hợp lý, được góp ý rất nhiều nhưng
không thấy sửa đổi. Chẳng hạn, toàn tỉnh Lâm Đồng đều thuộc khu vực 1 là
quá vô lý vì học sinh ở TP.Đà Lạt có mức sống và điều kiện sinh hoạt
cao hơn nhiều so với bạn bè ở các huyện vùng sâu, vùng xa của tỉnh này.
Tiến sĩ Lê Cao Phan, nguyên Phó phòng Giáo dục chuyên nghiệp và thường
xuyên Sở GD-ĐT Lâm Đồng, Trưởng phòng Khảo thí - Đảm bảo chất lượng
Trường CĐ Sư phạm Lâm Đồng, thừa nhận sự vô lý này. Ông khẳng định: “Học
sinh trên toàn bộ tỉnh Lâm Đồng được ưu tiên 1,5 điểm khu vực. Trong
khi tại thành phố Đà Lạt, Bảo Lộc… điều kiện học tập của học sinh không
thua kém những thành phố lớn. Nếu cộng điểm không hợp lý như vậy, nhiều
em sẽ ỷ lại vào chính sách, biết rằng thế nào cũng vẫn được cộng thêm
điểm, nên sẽ không có sự rèn luyện, nỗ lực”.
Không theo kịp thực tiễn
Toàn bộ 63 tỉnh thành đều có khu vực 2 nông thôn (cộng 1 điểm) và khu vực 2 (cộng 0,5 điểm).
Trong khi đó, các địa phương khu vực 3 (thí sinh không được cộng điểm
ưu tiên nào) lại rất ít. Chỉ có một số quận, huyện của 4 thành phố lớn.
Chẳng hạn Hà Nội gồm các quận: Ba Đình, Hoàn Kiếm, Hai Bà Trưng, Đống
Đa, Tây Hồ, Thanh Xuân, Cầu Giấy, Long Biên, Hoàng Mai, Hà Đông. TP.HCM
gồm các quận: 1, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 10, 11, Bình Thạnh, Phú Nhuận, Gò
Vấp, Tân Bình, Tân Phú; các phường còn lại không thuộc khu vực 2 của
quận 2, 9, 12, Thủ Đức và Bình Tân. TP.Hải Phòng gồm: Hồng Bàng, Lê
Chân, Ngô Quyền, Hải An, Kiến An, Dương Kinh, Đồ Sơn. TP.Đà Nẵng có: Hải
Châu, Thanh Khê, Sơn Trà (trừ phường Nại Hiên Đông), Ngũ Hành Sơn (trừ
phường Hòa Quý), Liên Chiểu (trừ phường Hòa Hiệp Bắc và Hòa Hiệp Nam).
Do không cập nhật so với diễn biến cuộc sống nên quy định về các khu
vực ưu tiên nhiều chỗ không còn phù hợp. Trước thực tế này, tiến sĩ Lê
Cao Phan cho rằng: “Hiện nay nhiều thành phố trực thuộc các tỉnh nằm
trong khu vực ưu tiên 1 có điều kiện học tập cao, không thua kém nhiều
so với các thành phố lớn, nhưng lại được cộng đến 1,5 điểm ưu tiên là
bất hợp lý. Đến một lúc nào đó, tôi nghĩ nên phân chia lại khu vực để
công bằng với thí sinh hơn, tránh trường hợp các em có học lực ngang
nhau, thậm chí nhiều em giỏi hơn mà lại trượt do không được cộng điểm”.
-----------------------------------------------
0 nhận xét:
Đăng nhận xét