Showbiz hào nhoáng, và đôi khi gây cho người ta nhiều
lầm tưởng. Đã không ít người lao vào kinh doanh giải trí nhưng đã phải
ngậm đắng nuốt cay rút lui.
Nhưng kẻ
“điếc không sợ súng” và những kẻ cơ hội gặp nhau, tung hứng và vẽ ra một
bầu trời ảo tưởng. Kẻ có tiền, kẻ có mối quan hệ, tiêu cho hết tiền thì
đường ai nấy đi, bỏ lại một… mối thù sâu sắc! Showbiz thực sự không
phải là miếng mồi dễ xơi…
Nhìn lại thị trường giải trí trong vòng
5 năm qua, thấy một dòng chảy ngày càng hẹp. Nếu như những năm trước,
các công ty giải trí, đào tạo và lăng xê ca sĩ, tổ chức show ca nhạc…
liên tục xuất hiện như Công ty Thế giới giải trí, Nhạc xanh, Music Box,
Tiếng hát Việt… thì nay đã gần như im ắng. Các công ty mới thành lập
nhanh chóng chết yểu vì khó lòng cạnh tranh và dường như thị trường đang
cần một mô hình khác và những hình ảnh ca sĩ khác.
Những dòng chảy mệt mỏi
Thế
giới giải trí của ông bầu Quang Huy từng một thời làm mưa làm gió với
nhóm HAT (Phạm Quỳnh Anh, Thu Thủy và Lương Bích Hữu) và Ưng Hoàng Phúc.
Thời cực thịnh của dòng nhạc bình dân, Ưng Hoàng Phúc là con gà đẻ
trứng vàng, nhóm HAT cũng có những chương trình riêng và liên tục phát
hành đĩa. Quang Huy nổi lên như một ông chủ mới, có nhiều tham vọng
chiếm lĩnh thị phần lớn của ngành giải trí, đặc biệt phân khúc dành cho
lứa tuổi mới lớn. Một loạt những gương mặt sau đó cũng được đưa vào dạng
ca sĩ độc quyền, như Anh Kiệt, Đinh Ứng Phi Trường là một ví dụ. Thậm
chí với Anh Kiệt, còn có sự giành giật giữa Quang Huy và ông bầu Duy
Khánh của Công ty Nhạc xanh ầm ĩ. Nhưng, suốt 3 năm qua, Thế giới giải
trí đã gần như im lặng, kể từ khi nhóm HAT tan rã, Ưng Hoàng Phúc rời bỏ
công ty vì bất đồng mâu thuẫn với ông chủ.
Nhóm HAT
Gượng
dậy với loạt “Sea show” được đánh bóng là “giải thoát nhạc Việt khỏi
thảm họa”, nhưng có vẻ như chương trình này còn gây thảm họa nhiều hơn
với không gian âm nhạc nhạt dần và ca sĩ thể hiện thiếu sức sống. Giờ
đây, dường như cái tên Thế giới giải trí đã mờ dần trong công chúng.
Quang Huy và Phạm Quỳnh Anh làm đám cưới và mới sinh con, đó là những
thông tin mới nhất về họ. Nghe nói, cặp vợ chồng này đang chuyển hướng
sang lĩnh vực kinh doanh… đặc biệt, nhưng không ai được tiết lộ họ sẽ
làm gì.
Tách khỏi Thế giới giải trí, Ưng Hoàng Phúc cũng tính làm
lớn và mở ra công ty giải trí của mình, tìm kiếm ca sĩ và nhằm lăng xê
tên tuổi cá nhân với hình ảnh sang trọng. Ám ảnh lớn nhất của Ưng Hoàng
Phúc chính là việc bị mặc định là “vua nhạc chợ”, nghĩa là rẻ tiền, dễ
dãi dù… kiếm được nhiều tiền. Khi có tiền, Ưng Hoàng Phúc muốn định vị
mình ở vị trí cao hơn. Nhưng, cuộc gột rửa thương hiệu quá khó khăn. Cái
tên Ưng Hoàng Phúc rơi vào im lặng và một cuộc lãng quên kinh hoàng
nhất đã diễn ra. Dường như bây giờ người ta nhắc nhiều đến Don Nguyễn,
HKT… hơn là Ưng Hoàng Phúc.
Nhạc Xanh của ông bầu Duy Khánh từng
đình đám trong việc lăng xê cặp đôi Nhật Tinh Anh – Khánh Ngọc theo mô
hình độc quyền cũng đã rơi vào một cuộc trì trệ không kiểm soát được.
Hình ảnh công ty hiện tại là những show nhỏ, những ca sĩ kém tên tuổi.
Tương tự như vậy, công ty của ông bầu Tuấn Thaso lừng lẫy với ca sĩ Đan
Trường khi xưa, nay có vẻ như đã chuyển hướng kinh doanh sang lĩnh vực
khác. Đan Trường bám trụ với các tụ điểm dành cho giới bình dân, đóng
phim và suốt 1 năm qua, tên anh hiếm khi xuất hiện trên mặt báo…
Ở
thị trường phía Bắc, duy nhất có Công ty Super Star của bà bầu Việt
Thanh hoạt động. Khá rầm rộ trong năm 2011 lăng xê ca sĩ Nhật Thu, nhưng
rồi sau đó là một khoảng trống im lặng đến khủng khiếp. Cái tên Nhật
Thu vì thế cũng rơi vào im lặng. Theo một nguồn tin thân cận, sở dĩ Nhật
Thu không thể bật lên thành một ngôi sao vì bà bầu và ca sĩ cùng… thiếu
vốn đầu tư. Cũng giống như Music Box tại phía Nam, sau những khủng
hoảng và tranh chấp giữa 2 nhân sự chủ chốt, các ca sĩ của Music Box chủ
yếu tự bơi, tự chạy show mà ít được đầu tư phát triển và lăng xê như
trước.
Kinh tế suy thoái, khiến hầu hết các công ty rơi vào một
cuộc chạy hụt hơi, khiến cho dòng chảy ngày càng hẹp dần. Mô hình “gà
độc quyền” dường như chưa đủ đất và… đủ luật để có thể sống khỏe và tồn
tại giữa mô hình showbiz còn nhiều hỗn mang. Người ta có thể nhận ra,
mọi thứ đã đổi thay quá nhanh, mà các ông bầu chưa kịp thích ứng với
thời cuộc. Đơn giản bởi chính các ông bầu cũng làm theo dạng “nghe nói”
và “thất bại là mẹ thành công”, chứ chưa được đào tạo bài bản về kinh
doanh giải trí.
Ca sĩ Nhật Thu
Những cuộc tiếm ngôi không thành
Năm
2010, tại khách sạn Park Hayatt Sài Gòn, Công ty L&P Communications
họp báo giới thiệu một ca sĩ mới tinh, tên Long Quân. Lúc đó Long Quân
23 tuổi, là nghệ danh của chàng trai có tên thật là Vũ Duy Thanh. Buổi
họp báo hoành tráng, mời hơn 100 phóng viên, và những người đầu tư lăng
xê cho Long Quân quả quyết rằng, với 3 năm họ sẽ bỏ ra 5 tỷ để đẩy ca sĩ
này trở thành một “nam ca sĩ của dòng nhạc pop ballad và R&B kết
hợp vũ đạo điêu luyện”. Sau đó chừng nửa năm, ca sĩ này có họp báo để ra
mắt album. Và rồi… biến mất. Không ai nhắc tới Long Quân, cũng không
nghe tên L&P đâu nữa, ngoài việc ông chủ công ty này sở hữu siêu xe.
Đến giờ thì Mai Thanh, cựu ca sĩ của nhóm The Bell, người quản lý của
Long Quân, cũng đã lặng lẽ rời khỏi L&P, đi kinh doanh thời trang và
cà phê. Còn Long Quân sẽ là một hiện tượng cần được đưa vào lịch sử
lăng xê ca sĩ Việt Nam, vì lăng hoài mà chẳng xê dịch chút nào, cái tên
không thể chìm hơn.
Trường hợp Hồng Mơ và Công ty Velo của ông
bầu Chung Minh là một ví dụ khác. Hồng Mơ từng đoạt giải tiếng hát
truyền hình, giọng ca tốt, nhưng giữa bầu không khí nhạc thị trường sôi
động và có đôi chút chụp giựt, cô khó kiếm đường ra. Chung Minh thành
công với kinh doanh dược phẩm, lập công ty giải trí mưu cầu danh tiếng
trong lĩnh vực sản xuất, phát hành phim và có cả lăng xê ca sĩ. Hồng Mơ
nằm trong đó, với tư cách cộng sự, nhân viên và… ca sĩ ruột. Từ khi về
công ty, Hồng Mơ có 2 album nhạc, nhưng hiệu ứng với truyền thông yếu và
dường như rất nhiều người vẫn không nhớ nổi tên cô.
Nhắc đến
Chung Minh người ta nhắc tới việc ông bầu này kiện tụng tố cáo đòi nợ
Phước Sang. Và mới đây, người ta lại nhắc tới Chung Minh với vụ “xù” tài
trợ trong loạt chương trình ca nhạc dành cho sinh viên của nhạc sĩ
Nguyễn Văn Chung tại các trường đại học. Dường như, Chung Minh cũng có
nhu cầu nổi tiếng, và giờ thì anh đã nổi tiếng hơn “gà” của mình. Nhưng
danh tiếng là một chuyện, còn việc thành công lại là chuyện khác. Kinh
doanh giải trí là một cuộc chơi không dễ dàng. Tiền bỏ ra lớn mà thu về
bạc cắc. Xin đừng nhìn những món cát sê cao ngất ngưởng của các ngôi sao
thị trường mà cho rằng kinh doanh giải trí là thị trường béo bở. Bởi đó
chỉ là con số của 10 ca sĩ hàng đầu. Còn hàng ngàn ca sĩ khác đang lầm
lũi hàng ngày chạy show kiếm sống, như giáo viên, như công nhân, và như
bao người khác!
Đừng thấy thiên hạ ăn khoai, cũng vác mai đi đào
Điều
kỳ lạ là dường như năm 2012 là năm của những chương trình âm nhạc được
đầu tư lớn. Nhưng đó là cuộc chơi của những giọng ca đã thành danh và
dành cho… phân khúc cao cấp. Bằng Kiều, Hồng Nhung, Đàm Vĩnh Hưng… và
những chương trình tác giả như In the Spotlight vẫn diễn ra đều đặn.
Cuộc chơi này mang đến một cánh cửa hé mở, là phân khúc của những người
có tiền mới là đất sống của show ca nhạc. Còn các show ca nhạc cho giới
bình dân hay sinh viên ngày càng còi cọc. Các nhà tài trợ cũng bị cắt
giảm ngân sách marketing và chủ yếu bám trụ ở những kênh quảng bá chính
như truyền hình, online. Khi cuộc chơi nghiêng về những người có tiền,
và người có tiền chuộng những ca sĩ đã thành danh, thì dường như các ca
sĩ trẻ, những công ty lăng xê ca sĩ phải lui về phía sau để giữ gìn lực
lượng, sống cầm chừng bằng những hợp đồng nhỏ để mong cơn suy thoái
nhanh qua.
Nói như ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng, trong một bài phỏng vấn
mới đây, thì việc lăng xê ca sĩ vào thời điểm này là không phù hợp. Bởi
thị trường đang cần những giọng ca và hình mẫu đặc biệt, vượt trội, mà
dường như các “công cụ” tìm kiếm tài năng hiện có chưa tìm ra, tất cả
mới chỉ là những hình ảnh bình thường, một chút năng khiếu, một chút
nhan sắc mà thôi. Vậy nên, chớ có thấy thiên hạ ăn khoai mà vác mai đi
đào.
Nếu có vài tỷ đồng đã tính lăm le gặm miếng bánh giải trí,
thì đó là tư duy của kẻ ngốc và những kẻ điếc không sợ súng. Một ông bầu
tâm sự, nếu muốn kinh doanh giải trí, hãy thả vào tài khoản công ty ít
nhất 100 tỷ đồng. Mà nếu có 100 tỷ, gửi ngân hàng cho sinh lời, làm gì
cho cực! Vậy đấy. Miếng bánh showbiz đã không còn ngon lành như trước.
Những cuộc phát triển manh mún đang phải trả giá bằng cuộc đổ vỡ của
chính mình…
-----------------------------------------------
0 nhận xét:
Đăng nhận xét